‘ Phổ Đức’ “thi sĩ sống vì THƠ, thầu in THƠ để sống “/ bài viết: Nguyễn Lang Quân — nguồn: Sổ Tay Thơ/ NLQuân xem phim hài 18+

Thứ Năm, 16 tháng 5, 2013

phổ đức: thi sĩ sống vì thơ, thầu in thơ để sống – bài viết: nguyễn lang quân

                            phổ đức:  thi sĩ sống  vì thơ ,

                     thầu in thơ  để sống    *

                                                            bài viết  : nguyễn lang quân 

     Đ ọc bản  tự liệt kê tác phẩm  của ông, ta thấy Phổ Đức  có bể dày thật

 đáng nể .

   – từ tập thơ đầu tay in 1963 đến đầu 1975, ông đã xuất bản  [được  ]   13 tập thơ .

   – trước sau, ông góp mặt hoặc thực hiện trên 10 hợp tuyển .  Những năm gần đây, năm nào ông cũng đứng ra tổ chức thực hiện một hợp tuyển.  Như năm 2000 là  Hương tình yêu,  gồm  60 tác giả- năm 2001, Tiếng thơ  69 tác giả  và 2002: Nước trong nguồn  , 93 tác giả, năm 2003, Tri kỷ hành  100 tác giả – năm sau nhiều hơn năm trước, chứng tỏ ông có uy tín để quy tụ anh em .

    – ông còn trên  20 tác phẩm chưa in. Đa phần là thơ, kịch thơ, trường ca; có cuốn lên tới 60.000 câu , như trường ca  ‘ Việt sử ca  ‘  .

     – ngoài ra, ông còn viết hồi ký  ‘ Một đời làm thơ  ‘ gồm 5 tập,  một cuốn biên khảo  ‘ Thi sĩ & Cuộc đời  ‘  + một tập truyện ngắn.

    Một người chuyên sống cho thơ, vì thơ mà vẫn tồn tại trong cái xã hội bon chen đương thời,   [ quả  ]  là một điều kỳ diệu  .

      Phổ Đức ,  tên thật Lê Phước Độ,  sinh 1940 tại Sài gòn, quê cha Quảng Nam, quê mẹ Vĩnh Long.  Trên 60 tuổi mà vẫn lạc quan yêu đời, làm việc hăng say, có lẽ Phổ Đức được nàng thơ bơm cho nguồn sinh khí mới chăng ?

    Phổ Đức  thường làm những bài thơ dài quá khổ.   Điều này có vẻ không  phù  hợp cảm quan độc giả chỉ thích  những bài thơ ngắn gọn, cô đọng, theo lối sáng tác các nhà thơ đương đại.

    Thời gian gần đây, hình thức xuất bản thơ hợp tuyển  [được ]  một cá nhân đứng ra tổ chức, thu gom tác phẩm, hình ảnh, tư liệu   [góp tiền  ] ,  rồi in thành tập, khá phổ   biến .  **   

      Ở ngoài Bắc, nhiều tuyển tập dày cả 1000 trang, quy tụ hàng trăm tác giả. 

      Đây là một việc làm hay, vì tuyển tập in ra để phổ biến ( qua tay các tác giả có mặ t )  và điều quan trọng,  giai tỏa được nỗi bức xúc các nhà thơ.   Bởi, thơ làm ra, mà không có người đọc thì buồn lắm !

    Phổ Đức  đã góp phần   làm vui lòng các nhà thơ bằng các tuyển tập hàng năm của ông .

          []

trích nguyên tác thơ :

                                 chờ đêm nguyên tiêu 

                           Xin gửi lời chào các anh các chị 

                           Những người con thân yêu của đất nước vua Hùng

                           Chúng mình gặp nhau trong tự tình dân tộc

                            Nối rộng vòng thơ của Bắc  Nam Trung  

                           Các anh chị ơi ! Quê hương mình đẹp lắm

                           Núi Bắc sông Nam biển biếc xanh ngời

                           Xương máu ngàn năm dựng thành đồng lịch sử!

                           Hãnh diện da vàng Đông Nam Á, Việtnam ơi ! 

                           Thơ đã hồi sinh trên các miền đất hẹn

                           Mừng chào nguyên tiêu đêm làm thơ bắt tay vui 

                           Hoa hội Tao Đàn đã nở rộ năm châu bốn biển

                           Ngọn đuốc thiêng Tổ quốc sáng tỏa ngút đỉnh trời 

                          Thiên kỷ đã tới báo hiệu tình xuân sang trên từng khuôn mặt 

                          Sứ điệp đã truyền qua các thành thị yên hùng 

                          Mỗi năm nguyên tiêu các nhà thơ họp mặt

                          Đêm của thi nhân cùng nắm tay chung. 

                               thơ PHỔ ĐỨC 

           nguyễn lang quân

     ( nguồn :   Văn thơ  giữa đời thường ( Sổ tay Thơ )  / Nguyễn Lang Quân  – in chân dung ảnh  4x 6 cm-  

                                   Chi nhánh Nxb Thanh Niên tại tp HCM,  2004  – tr.  96- 98 ). 

                                                         hàng sau, đứng :   họa sĩ ‘tài tử’   Phan Diên  [1944-   ]

                                                       +  thi sĩ Thanh Chương  [ 1939-    ]  (cả 2 hiện  ở Hoa Kỳ.)

                                                       hàng trước, ngồi : –  PHỔ ĐỨ C  [i.e. Lê Phước Độ 1940- 2013 saigon]

                                                       +  Hoàng Vũ Đông Sơn  [ 1939- 2014 saigon] +  Thế Phong  [1932-  ] 

                                                                           (Phan Diên cung cấp ảnh.) 

  

 —–

      *      tựa bài người viết : PHỔ ĐỨC, MỘT NGƯỜI SỐNG VỚI THƠ, VÌ THƠ  .

      **    thời bao cấp,  giám đốc + tổng biên tập nhà xuất bản,  là  ‘ cha cố mặc  áo trùng thâm’   vẫy vùng trong nhà  in chữ nghĩa .   Muốn cấp phép cho  một tác giả nào :   sưu tra lý lịch, lập trường, thân thì cấp  phép in,  không , xép só. 

  

    –  tôi nhớ, thập niên 90, ông Trinh Đường  (Hà Nội) có vai vế với 1  nhà xuất bản,  lợi dụng thời cơ, ông ta bèn  tập hợp một số tác giả,  đưa thơ  đăng kèm  kèm  lệ phí, để có tên trong ‘ tuyển tập ‘ do ông ta in ấn, phát hành . 

(  thời kỳ này, cá nhân tác giả  xin cấp phép rất khó khăn, nhất là  các tác giả   trước kia ở vùng địch tạm  chiếm   ) . 

       – tới thời  mở cửa, nhà xuất bản tự hạch toán, bán giấy phép , nhiều sách,  tuyển tập ra đời , miễn   là có tiền tự in ấn tra lệ phí xuất   bản ,  tự  phát hành.   Khởi đầu,  biên tập khắt khe,  sau khi một vài  cuốn ra đời,  xuôi chèo mát mái,  đối tác liên kết dám ngang nhiên ‘  in tên riêng   (liên kết)    ngang nhà xuất bản cấp phép ‘ trên bìa 1. 

      Hoàng Hương Trang   ‘theo chân Trinh Đường  làm tuyển tập, vì cô ta đã  có thơ đăng  ‘ thu góp bài vở các người làm thơ (  hay, dở  tùy theo chủ biên chọn, phải  góp ‘ ma chay  trước, in ấn sau ).   Nào là  tiểu sử trích ngang ,  chân dung ảnh được  tung lên  ‘chễm chệ  ” như ngồi trên bàn thờ ‘”,   tự thân chiêm  ngưỡng để độc giả cùng tụng bái.

    –  ra mắt ‘ Vườn thơ tao ngộ ‘ –  ‘ lẵng hoa chào mừng 1000 năm Thăng Long’  gồm 145 tác giả

 ‘  Thơ & Nhạc ‘,  sách dày 665 trang, khổ  14 x 20 cm , ruột   blanc fin, bìa  bristol  150,  nhà xuất bản Trẻ tp. HCM cấp phép số KHXB 1554 / 54 / CXB / 27-12-2003 –  chịu trách  nhiệm: Lê Hoàng , Phạm Sĩ Sáu  biên tập –  hình như mỗi tác giả  được in  3 bài,  tự  nguyện  góp 3 trăm ngàn VNđ.

    – để uy hiếp dư luận, cô chủ biên  quen biết  nguyên thứ trưởng văn hóa, mời  thi sĩ Cù huy Cận  ngồi đầu bàn  , như một thứ  ‘ bùa yểm ‘  qua bài  ‘  BỤNG LÂN TÀI   ‘ :

                                      Thế giới mênh mông sống chẳng cùng

                                      Cái tài âu cũng chỗ vui chung –

                                      Hởi ai làm đẹp, làm hay đó,

                                      Chụm lại cùng nhen lửa nấu nung

                                       SÁNG TÁC 1974, CHÉP TẶNG LẠI HÒANG HƯƠNG TRANG  

                                                 HUY CẬN / 2- 5- 95.

      – riêng  THẰNG PHẢI GIÓ   trích   tắp lự  20 usd  trong số 300  usd,   đưa ngay trong quán cà phê , có mặt  Trần thị Bông Giấy  + con gái  Trần Nghi Âu Cơ ,  Hoàng Vũ Đông Sơn ,   Khải Thanh   ( tiền từ   Trần thị Bông  Giấy trả bản quyền  ‘ Thư viết ở  Saigon   ‘)  để có 3 bài  in : 

                              CHO THUÊ NGUYỄN DU  (   gửi  Lữ Hồ   )

                               VƯƠNG MIỆN CỦA ĐỜI   (  gửi Đỗ Mai A)

                              BỨC TƯỜNG TRĂM TUỔI   ( tặng  Mẹ  –  không đề tên ) 

      – thôi  thì  cũng  phải  thôi ,   có 1 bài ‘ cho thuê Nguyễn Du  ‘ pham húy,  vẫn được biên tập

 Phạm Sỹ Sáu   cho qua  .

     –  và   Hoàng Hương Trang  còn tiếp tục  ‘thầu in’ nhiều tập khác . 

                                 trái qua :   –  nhà thơ nữ Tâm Uyên  +  HOÀNG HƯƠNG TRANG  [1938-  ] +  Thế Phong

                                              +  Trần Thiện Hiệp  (USA)    + Hoàng Vũ Đông Sơn [1939- 2014 saigon]

                                                             +  nhà thơ nữ kiêm họa sĩ  Lê Thị Kim [1950-    ]

                                                             +  nhà báo hải ngoại Đặng Văn Nhâm  [1933-    ] 

                                                                          (Trần Thiệp Hiệp cung cấp ảnh .)

                                                                                         ***

      Phổ Đức  in tập đầu tiên theo kiểu’ bao thầu’ , do Chi nhánh NXb Thanh niên cấp phép, thi sỉ  Thái Thăng Long  , trưởng chi nhánh bỏ qua chuyện’  logo’ nhà xuất bản được thi sĩ   Trần Ngọc Tự  vẽ’ một ‘lô- gô ‘ khác,  theo ý anh ta’ mà  không dùng’  logo chính thức của  Nxb Thanh Niên ‘).  

    – tiếp  nhiều tập, thi sỉ Phổ Đức  thực hiện  đều đặn, nhờ sự  bảo lãnh tiền trả  in ấn, từ  ái nữ thi sĩ Nguyễn Bính   (  in  xong ,nhận  sách trả tiền )    cô Hồng Cầu  bảo lãnh  trước  xí nghiệp in FAHASA  .  Có anh in thơ xong quỵt tiền  chủ biên, có vị in đến 30 trang trả  lệ phí  ‘giá cao’ , có vị đưa cả song thân, phụ mẫu vào tuyển tập,  chân dung ảnh  bàn thờ + đôi ba câu  ‘ vè’  trả ơn nghĩa sinh thành v.v…

       -thi sĩ ‘  thầu in tuyển tập ‘  Phổ Đức  đã in được đâu đó  trên dưới 20 tựa, thì phải ? 

                                                                   ***

      Người thứ ba mà tôi biết  ‘thầu in thơ’  với tư cách ‘  bình thơ   mầm  thơ mới “nhú ”   là  Nguyễn Lang Quân .

  chàng làm  báo tỉnh lẻ ven đô, in ấn tại thành phố ( HCM), bắt đầu bằng ‘  Văn thơ giữa  đời thường ‘ hay ‘  Sổ tay thơ’  (  chi nhánh nxb Thanh Niên  tại tp HCM  cấp phép , xuất bản năm  2004   ) –   sách dày 543 trang,  khổ 13 x 19cm ,   giới thiệu từ ‘  thi sĩ  tiền chiến  1 bài   Hồ biểu Chánh  ( nhá văn HBC chỉ làm 1 bài thơ duy nhất được phóng viên báo ‘ Văn nghệ tập san’   phỏng vấn + in kèm  bài thơ (  chủ nhiệm: Nguyễn đăng Thục  )  đến thi sĩ  đương đại  Lưu Hoài –  tất cả    gồm 102 vị ,  ‘chém vè  ‘xen kẽ  những ‘ thợ  thơ  bước đầu’ Thanh Đạm    với tập thơ đầu tay’   Mưa đêm  ‘  (   Chi nhánh Nxb Thanh Niên 2003 ) –  Chàng ‘  phụ  xe kiêm tiếp viên  thu  tiền vé ‘  Đội 4  Công ty xe khách  Thành,  nay ‘  phó chủ nhiệm  CLB thơ ca quận Gò vấp’ ,có tên thật Lê tấn Xiêm . Tôi từng chụp  ảnh với  vị  này trong một lần’  đi bồi dưỡng  ở  Dalat’ do Đội xe 4 đài thọ  – và lần này, thật bất ngờ , đọc thơ  , nhìn chân dung ảnh tác giả  Thanh Đạm : 

                                               Mưa đêm rẽ lối sợi buồn 

                                           Nửa tràn rêu đá, mưa tuôn dặm dài

                                               Hạt  mưa như khóc giùm ai

                                          Người trong chăn ấm , kẻ ngoài mưa đêm

     –   thơ  anh ta :  ‘   hay  như ba  vạn, chín nghìn , hơn  hẳn   vạn  tên  thi sĩ chuyên  tu ‘.

     – tất nhiên,  Nguyễn lang Quân  dùng ‘  một số tác giả  ít nhiều tên tuổi  để câu khách,  như  :   Hồ  Biểu Chánh,   Sơn Nam ,  Ngọc Linh,  Kiên Giang, Việt Chung Tử , Thu Bồn,  Cao Quảng Văn,   Vũ đức  Tô Châu  … 

 tiếp  ‘  xen kẽ ,  chém vè ‘   phương danh những vị  lần đầu  mới  được nghe  tên, như :  Hương Thu, Thế Truyền, Thanh Sử, Huỳnh Tiểu Hương, Thanh Đạm  … nhiều vô kể .. .vân vân và  vân vân  …

     – đừng mong có kiểu bình thơ như ‘ Thi nhân Việtnam  / Hoài Thanh  ‘, Thi ca & Thi nhân   / Cao Thế Dung , Những nhà thơ hôm nay  / Nguyễn đình   Tuyến  …  

   ĐƯỜNG BÁ BỔN    chú thích .  

——————————————————-

*   tất cả  ‘ tuyển tập thơ’ của mọi’  cai thầu ‘  đa phần đều  xin cấp phép tại  Chi nhánh Nxb Thanh niên tại tp HCM – và  do biên tập Trương Công Bình  (  bút danh khác: Hoàng  Vă n  ) ‘  lặt chữ, vặt câu’ – riêng  bút ký ‘ Hànội 40 năm xa /  Thế Phong    chỉ có 2 từ ‘ phản chiến ‘ , chàng thi sĩ biên tập  đòi nhà in bôi xóa  đủ 1050 cuốn, in lần đầu vào 1999. 

   

    

——————

PHỤ LỤC :      –  vài lời ‘ tâm thư ‘ Nguyễn Lang Quân (   tr.  áp chót, có ghi giá 60.000 VNđ / cuốn  ) :

                                  mời bạn đón đọc :  

                                  VĂN THƠ ĐỜI THƯỜNG  ( tập  II)

    –   sẽ xuất bản  trong năm 2004

    – các bạn muốn tham gia vào tập  này    xin gởi :

    – tác phẩm, chân dung, tiểu sử trích ngang, quá trình hoạt động văn nghệ.

    – người nhận : Nguyễn lang Quân , 226 / 23  Lê văn Sỹ, q. Tân Bình, tp, HCM. 

    – điều kiện tham gia sẽ cho biết sau, khi đã xem qua tác phẩm của bạn.

———————————-

                                                      

                            —————————————————————————————————–

                             TƯỞNG NIỆM THI SĨ PHỔ ĐỨC [ IE LÊ PHƯỚC ĐỘ 1940 — 18/ 12/  2013 Saigon]  

                            ——————————————————————————————————
VIRGIL GHEORGHIU

Shoptinhyeu . vn thuoc115 . com bán các loại thuốc chống xuất tinh sớm, yếu sinh lý, thuốc cường dương tốt nhất thị trường

Thuốc viagra mua ở đâu bán ở đâu giá bao nhiêu rẻ nhất ?
Bạn liên hệ theo số điện thoại đường dây nóng bạn nhé
Nhà phân phối độc quyền
Tại TP HCM : 90/12 Cao Thắng, phường 4, Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh
Điện thoại 0928080808
Đại lý cấp 1 tại Hà Nội, miền Bắc : 243 Định Công Thượng, Hoàng Mai, Hà Nội
Điện thoại : 0936700000
Đại lý số 2 : 13 B10 mặt phố Phạm Ngọc Thạch, Quận Đống Đa, TP Hà Nội (nằm giữa ngã ba Phạm Ngọc Thạch với Lương Đình Của và Xã Đàn)

website :
shoptinhyeu . vn
thuoc115 . com
giaosutinhyeu . com

xem phim hài 18+

MÙA XUÂN TRÊN CHUỖI NGỌC

Mùa xuân còn nán lại

Nơi khuôn viên Thiên Đường

Khách viễn phương vừa tới

Thoang thoảng mùi trầm hương

Ngàn năm XUÂN tự tại

Ánh đạo vàng an nhiên

Sao nghĩ XUÂN lai khứ

Để bâng khuâng tịch thiền

XUÂN vốn từ thanh sắc

Ngã tự vô thủy, chung

Về CHÙA, nghe kệ, mặc

Khải niệm ý mênh mông

Như chuỗi ngọc TOÀN CHÂU

Một trăm lẻ tám hạt

Ba vạn sáu ngàn sầu

Sẽ tan ra bát ngát…

Rồi, toả sáng muôn sau

Mùa Hạ 2007

BUỔI CHIA TAY HOÀNG HÔN

Tận đáy tâm hồn ta

Có hình nguời trong đó

Nhưng khi ta rời xa

Hình nguời rơi đáy mộ

Ta chưa hề bày tỏ

Trang điểm cho tình sau

Sao nguời nhìn bỡ ngỡ

Dung nhan bỗng lạ nhau

Thiếu ta, nụ cười buồn

Ngăn đôi dòng lệ nhớ

Buổi chia tay hoàng hôn

Âm thầm cuộc tình lỡ

Năm mươi ngày cách biệt

Bảy tuần niệm hồn thơ

Chúng mình chờ đến hẹn

Sâm Thương vẫn đôi bờ

Hawthorne 11-8-2009

MÂY THU HÀ NỘI

Ngày xưa mây thu Hà Nội

Màu vàng như áo em thơ

Nắng thu cũng vàng cùng gió

Chỉ riêng hồn thu sa mưa

Người xa năm muơi năm nhỉ

Mây thu Hà Nội lưa thưa

Mầu vàng phai dần sắc nhớ

Hỏi em quên hẳn, hay chưa

Hà Nội còn trong kỷ niệm

Nên thơ như mây gió lùa

Thoắt trôi bao mùa ước hẹn

Vàng trời óng ả nắng trưa

Người mang theo mây Hà Nội

Tơ vương đến mấy cũng thừa

Bâng khuâng mây thu Hà Nội

Hoang liêu mộng mỵ nào xưa

Hawthorne 16-10-2005

GIỮA HƯ KHÔNG

Đêm qua thấy lại một nguởi

Áo mầu trinh tuyết đang ngồi giỡn trăng

Trăng cười tròn trịa trên không

Người băng giá ấy mông lung dáng hình

Bước vào từ tạ hồ sinh

Hồn thơ diễm ảo vô tình trôi đi

Từng lời, từng ý lâm ly

Bay theo khói toả hương về hoang sơ

Một phen hoảng hốt ngẩn ngơ

Người thôi giỡn mộng, trăng vờ vĩnh xa

Giờ thì chỉ có mình ta

Châu thân lạnh giữa bao la đất trời

Mùa xuân 2001

NIỀM ĐAU

Chiều xưa đứng bóng chỗ này

Nguời đi quên bẵng tháng ngày phiêu lưu

Thềm hoang, hoa nở vô ưu

Một cành thạch thảo oan cừu nhởn nhơ

Đưa tay gạt nỗi bơ thờ

Mầu xanh thoắt đổi sắc thơ úa vàng

Chiều xưa nắng chiếu muộn màng

Bóng che thấp thoáng nẻo sang chập chờn

Lời buồn khắc khoải van lơn

Mười năm trở lại u hờn niềm đau

Nguôi ngoai được mấy buổi đầu

Những ngày sắp cạn giọt sầu quanh mi

Thôi đừng nhắc tháng năm chi

Cho yên lòng kẻ ra đi ngàn trùng

Nghe câu bộc bạch cõi lòng

Mai xa hun hút mịt mùng đường mây

Mùa đông 2006

BÊN BỜ NƯỚC CẠN

Chân dung em tựa nước hồ

Vừa mưa ướt mặt, đã khô mây trời

Trên cao, hoa nở nụ cười

Rớt vô đáy cạn, cánh rơi tan tành.

Hoá ra gió nổi mây thành

Như đôi mày đậm vẽ lành dung nhan

Xin đừng sầu tủi, than van

Vì môi mấp máy vô vàn lời yêu.

Giọng văn buồn sớm thương chiều

Lạnh lùng một thoáng, đăm chiêu cuộc tình

Nắng vàng sóng lụa lung linh

Thưa anh, nhân diện riêng mình ngắm thôi.

Hồ xưa soi bóng vơi rồi

Chờ tan lũ lụt cuộc đời ra sao

Một dòng chữ nghĩa xôn xao

Từ nơi suối bạc đang trao về nguồn

Mùa xuân 2012

CÁI MỐC THỜI GIAN

Mười năm, đã có lần tan hợp

Nhưng, mốc muời năm đóng chốt đời

Tình cũng mười năm chờ vãn cuộc

Ngồi trên chiếu bạc đợi canh chơi

Chao ơi, đã bảo là hư huyễn

Sao vẫn còn đây ngó đất trời

Có phải hôm qua sông núi chuyển

Khiến hồn thao thức gọi chơi vơi

Thế rồi chiếu bạc xô tình vỡ

Người khóc, sao ta lại đỡ lời

Ta thốt từng tràng ngôn ngữ dở

Để nguời ngất lịm sầu không trôi

Cạn tình, bạc trở nên trơ trẽn

Cái mốc mười năm hụt sức bơi

Biển khổ mênh mông, giông bão đến

Bờ mê bến giác vụt xa khơi

Hawthorne 10-1-2008

LẬP ĐÔNG

Chưa lập đông, sao mặt trời ủ dột

Như chúng mình đang để mất tình nhau

Sáng hôm nay, sương từ biển bay mau

Vào thành phố, tưởng như thời tận thế

Anh hoảng hốt tìm em, ngồi lặng lẽ

Khẽ quay lưng, em hỏi: anh cần chi

Sân nhà đã mịt mù, sương lạnh thế

Khói còn tuôn, ghi dấu buớc ai về

Mùa đông đến thật rồi, tình ẩm thấp

Nơi kho tàng cảm xúc thắp hồn thơ

Vài hôm nữa mây buồn xa tít tắp

Sẽ cho ta một chút nhớ nhung hờ

Anh cười mỉm: em vô cùng lãng mạn

Đến bao giờ mới hết nỗi vương thương

Mà cứ đến, cứ đi, năm hồ cạn

Tháng ngày qua theo lá rụng trên đường

Ta bên nhau thì xuân, thu, đông, hạ

Vẫn đầy thơ, đầy mộng, đẹp vô cùng

Cho đến lúc soi gương, mình thấy lạ

Nhận ra mình đứng trước một cơn dông

Mùa đông 2004

TA CHỜ NGƯỜI SUỐT CẢ CHIỀU SƯƠNG

Xưa Kinh Kha trước lúc lên đường

Còn đợi một người, nên vấn vương

Chẳng phải Kinh Kha hờn bạo chúa

Ta chờ người suốt cả chiều sương

Mới hay hiệp sĩ khi thương nhớ

Cung kiếm u hoài, vọng cố nhân

Quân tử lỡ thời, nên lỡ hẹn

Cả cười tha thứ bạn tri âm

Ngồi nhìn mây trắng lên vời vợi

Ta biết ngươi đang mộng viễn hành

Đã bảo Kinh Kha còn rũ rượi

Bao nhiêu tân khách thiếu mình anh

Mà thôi, chuyện vặt, người yêu mến

Quăng chén hồ trường đến với ta

Chí lớn đừng vơi theo lệ nến

Đời nay, sao có một Kinh Kha

Mùa thu 1991

HỒNG HOA XUÂN

Đỏ môi sao lại bảo mầu son

Mới biết rằng xuân sắc mãi còn

Cho dẫu cành gai rơi xuống vội

Hoặc là cánh mộng vượt lên non

Nắng mưa hoa chẳng hề phai nhạt

Sóng gió thơ chưa dám ví von

Hương ngạt ngào bay xa bát ngát

Nồng nàn, tươi trẻ ủ tâm hồn

Mùa xuân 2011

MỖI Ý VĂN LÀ MỖI SẮC HOA

(Thân mến tặng Đại Hội Văn Chương Phụ Nữ Việt Nam Hải Ngoại.

8 và 9 tháng 10 năm 2005 tại Seattle, WA.)

CAO MỴ NHÂN

Rực rỡ mây thu, mùa đã đến

Từ xa rộn rã về hôm nay

Bốn phương mặc khách đều như hẹn

Tới hội văn chương phụ nữ này

Bởi lẽ vinh danh lần thứ nhất

Nữ lưu cầm bút nối vòng tay

Từ khi đất mẹ xa tầm mắt

Mỗi tứ thơ là mỗi cánh bay

Năm tháng tha hương quên cố lý

Từng phen va chạm với chua cay

Lưu vong ngôn ngữ thành chân lý

Mỗi áng văn là mỗi ý hay

Thi sĩ, văn nhân thường huyễn hoặc

Chính mình qua chú tụng mê say

Tưởng đâu vũ trụ trong gang tấc

Mỗi nghĩ suy là mỗi ngất ngây

Xin viết nhiều thêm trang sách đẹp

Tặng đời hoa gấm chép duyên may

Muôn sau chữ nghĩa là văn hóa

Chiu chắt từng câu gửi mốt mai

Hawthorne 15-9-2005
VIRGIL GHEORGHIU

Shoptinhyeu . vn thuoc115 . com bán các loại thuốc chống xuất tinh sớm, yếu sinh lý, thuốc cường dương tốt nhất thị trường

Thuốc viagra mua ở đâu bán ở đâu giá bao nhiêu rẻ nhất ?
Bạn liên hệ theo số điện thoại đường dây nóng bạn nhé
Nhà phân phối độc quyền
Tại TP HCM : 90/12 Cao Thắng, phường 4, Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh
Điện thoại 0928080808
Đại lý cấp 1 tại Hà Nội, miền Bắc : 243 Định Công Thượng, Hoàng Mai, Hà Nội
Điện thoại : 0936700000
Đại lý số 2 : 13 B10 mặt phố Phạm Ngọc Thạch, Quận Đống Đa, TP Hà Nội (nằm giữa ngã ba Phạm Ngọc Thạch với Lương Đình Của và Xã Đàn)

website :
shoptinhyeu . vn
thuoc115 . com
giaosutinhyeu . com

‘Giáng Sinh Việt Nam … ‘ / Cao MỴ Nhân — https://caomynhan.wordpress.com/ xem phim hài 18+

GIÁNG SINH VIỆTNAM … GIÁNG SINH SAIGON

CAO MỴ NHÂN

Thủa còn bé, ở ngoài bắc, tôi chẳng biết gì về ngày lễ Giáng Sinh, và vì những người Pháp còn hiện diện trên quê hương ta, nên ai cũng gọi là lễ Noel.

Ba tôi bảo sau lễ Nô-En  một tuần là tết Tây, nên mỗi người sẽ thêm 1 tuổi.

Thêm một tuổi thì cũng …thích, thêm một $ thì cũng …vui, mà thêm một …tình người ( không phải người tình đâu nhé ), thì quả là cuộc sống có ý nghĩa vô cùng .

Xét ra 2 chữ tình người thấy cũng tạm đầy đủ tính chất nhân bản như lâu nay, quý vị thường lên chương trình cho các cuộc đấu tranh nhân chủ, nhân quyền …còn thì vân vân khác , xin không đề cập .

Cách đây hơn 30 năm, trước thời gian đi tị nạn, tôi tình cờ gặp một vị lão lai, trong một buổi ” Nô-En…” nơi khuôn viên X, mà khách dự là dân Nam Bộ,cựu học sinh Petrus Ký,ra đi…kháng chiến chống Pháp từ thủa nảo nao,giờ về hội ngộ đồng môn.

Nghe tên một vị danh tiếng cựu trào Nam Bộ trước 1945 , được người bạn già vốn là đại phu, cũng từ thời Tây ở Saigon, nhắc nhở là Huỳnh Văn Tiếng.

Buổi đó mấy người quen biết nhau rồi, thì không nói làm gì …

Còn lạ hoắc kiểu như tôi, chỉ tới gặp đại phu về việc tập luyện Dưỡng Sinh, thì quả tình tôi có nghe tên mấy ông qua sự tò mò về những nhân vật miền Nam.

Đa số họ từ cửa trường Pétrus Ký ra đi bưng biền, chỉ theo trào lưu đấu tranh giải phóng dân tộc, chống Pháp đô hộ thôi .

Vị đại phu bấy giờ đã 83 tuổi, nhưng theo năm sinh thì bác sĩ Nguyễn Văn Hưởng (1906 – 1998 ), là người tiên phuông tổng hợp chữa trị đông, tây y qua phương pháp Dưỡng Sinh VN.

Còn nhân vật tên tuổi Huỳnh Văn Tiếng mới 66 tuổi (1920 – 2009 ) cùng số khách kia, thì rải rác ở lứa tuổi 7,80 …

Tôi thấy họ bịnh hoạn, nói chuyện với nhau vui vẻ, cười giỡn trong khuôn khổ, nhưng giống như vừa đi lạc trở về …

Vị đại phu bảo rằng: Mấy ông này ngày xưa không giống vậy, họ đã thổi một luồng gió mới cho sinh viên, học sinh, điển hình như …Lưu Hữu Phước (1921 – 1989 ), Mai Văn Bộ (1918 – 2002 ), Trần Văn Giàu (1911 – 2010 ) …

Tôi thưa với đại phu họ Nguyễn, là tôi phải về sân tập thể dục Dưỡng Sinh ngay, vì đã đến giờ người già và người bịnh tới …học rồi.

Vị đại phu này rất tế nhị, ông ngó tôi như chia xẻ nỗi ưu tư …đại phu nói mấy người đang có vẻ đau ốm :

Hãy đi theo cô này về Câu Lạc Bộ, để học những động tác trị những bịnh như suyễn, tê thấp vv…

Độ vài ba người, đều phải đi bộ, vì đang trên cùng con đường Công Lý xưa , nay họ đổi là Nam Kỳ Khởi Nghĩa .

Trong lòng tôi thấy buồn chi lạ, tôi không biết lớp người trí thức miền Nam này, cứ xem như họ đã đi, họ đã tới và họ đã …về .

Chẳng biết gia đình họ, chờ họ và đón họ thế nào , chứ tôi thì nhìn không ra sự vinh hiển mà họ tưởng là đã đem về …dù chỉ ở phương diện tinh thần .

Tôi hỏi một câu trống không: ” các bác đau bịnh gì ? ”

Tôi nghe rõ giọng nói khô ran của tôi …nó có vẻ lạnh lùng, khó chịu …

Một ông tương đối vui vẻ, mừng rỡ ngó vòm hoa giấy leo quanh hiên nhà cao tầng ở bên đường, trả lời : đau thường thôi.

Xưa tụi tui ra đi , con đường này không nhiều nhà, không đẹp như bây giờ .

Bác đi từ khi nào ?

Hơn 40 năm trước .

Bác về, còn gặp ai trong gia đình không ?

Chẳng còn ai, kể cả lối xóm, đi đâu mất tiêu à.

Thế bác đi làm gì, để về không còn ai .

Ừa, nghe cũng lãng thiệt đó .

Mang danh trí thức miền Nam xưa, mà giờ ngó như công nhân vận tải cao cấp .

Tới Câu lạc bộ Dưỡng Sinh, ghi tên họ vào sổ học viên mà Khoa Dưỡng sinh thường gọi bệnh nhân ngoại trú , tức là tập thể dục Dưỡng Sinh mấy giờ rồi về.

Còn nội trú là phải nhập viện, điều trị như những khoa khác, thêm phần tập những động tác dành riêng cho mỗi nhóm bịnh, thí dụ : Suy nhược thần kinh, suyễn, cao huyết áp, phong tê thấp …vv.

Khi mấy vị đó về rồi, tôi mới thấy chua chát cho hoàn cảnh họ…với cái huyễn danh Thanh Niên Tiền Phong từ Nam Bộ ra đi, hầu hết đã là sinh viên, thậm chí con nhà giầu, đồng thời có người còn thành danh , như vị đại phu họ Nguyễn, là Bác sĩ Tây y, đã mở phòng mạch Số 41 đường Cống Quỳnh (tên Tây là Arras ) đã bỏ hết lại Saigon, để nói với giáo mang ngang vai …đi đánh Pháp, giờ thì thế nào đây nhỉ ?

Saigon mùa Nô-En là mùa đẹp nhất, trời iu iu một chút heo may, thời tiết êm dịu, vừa đủ cho người ta vui, cũng vừa đủ cho người ta buồn, tuỳ theo tâm trạng …

Ông bác có nụ cười xuề xoà nói một câu trước khi rời câu lạc bộ Dưỡng Sinh:

” Ngày trước Saigon có không khí Nô-En, nhưng không phải của mình, bây giờ không có vẻ thiêng liêng, cái Saigon nhìn ra lại không phải Saigon nữa, mới là kỳ chớ .. .”

Tôi chẳng cần phải hỏi lại ý ông nói thế nào, vì có lẽ Saigon ở với người Pháp lâu quá, quen quá, nên Saigon phải có cái phong cách Tây phương, mới đúng …Saigon đích thực .

Chẳng lẽ những người vốn sống ở Saigon có gốc, có rễ, nay nhìn Saigon như xa lạ .

Và những người sống ở Saigon trước 30. 4 – 1975 từng giai đoạn, rồi ra đi tị nạn, có dịp trở về , lại cũng như du khách ghé thăm sao ?

Bởi cái lẽ là Saigon hoàn toàn biến mất những nét thân thuộc cố hữu .

Năm 1986, người ta đã tổ chức 3 chuyến khách Việt từ các nơi trên thế giới trở về ” thăm quê ” , với bảng hiệu rõ ràng, do Hà Nội chủ chốt, theo thứ tự là :

1/ Mùa thu Hà Nội

2/. Giáng Sinh Việt Nam

3/. Tết Nguyên Đán

Tức là những hình ảnh đó đã được ghi vào tâm trí những người VN ..,tha hương .

Thế nên , Giáng Sinh VN, chính là Giáng Sinh Saigon thôi, ấn tượng vậy rồi, Giáng Sinh Saigon làm sao quên được nhỉ ?

Năm đó, … CS đã chinh phục tâm lý của kiều bào nhẹ dạ,bằng những tấm biểu ngữ vải đỏ kẻ chữ vàng

” Người về từ nghìn trùng ” …

Những cụ già thủa rời đất Bắc ra đi Tân Thế Giới còn trẻ trai, thủa nạn đói kinh hoàng năm Ất Dậu (1945 ) , đã được dịp trở về thăm quê hương, những người đi sau vụ chia đôi đất nước ( 1954 ) v.v…Hay cả những người mới di tản ( 1975 ) … cũng lững lờ về …coi sao .

Tóm lại, những ai có thể về được là lập tức về chơi cho biết , rồi lại ra đi …

Giáng Sinh VN, cũng như Giáng Sinh trên thế giới, là dẫu trong lòng có tan nát vì đủ thứ lý do, người ta vẫn tin tưởng nơi Chúa cao vời, để được hồi sinh, hồi lực trước cuộc sống khó khăn, phức tạp …vì Chúa vẫn che chở, vì Trời có phụ lòng ai bao giờ …

CAO MỴ NHÂN

– ———————————–

trích từ blog Cao MỴ Nhân

————————————
VIRGIL GHEORGHIU

Shoptinhyeu . vn thuoc115 . com bán các loại thuốc chống xuất tinh sớm, yếu sinh lý, thuốc cường dương tốt nhất thị trường

Thuốc viagra mua ở đâu bán ở đâu giá bao nhiêu rẻ nhất ?
Bạn liên hệ theo số điện thoại đường dây nóng bạn nhé
Nhà phân phối độc quyền
Tại TP HCM : 90/12 Cao Thắng, phường 4, Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh
Điện thoại 0928080808
Đại lý cấp 1 tại Hà Nội, miền Bắc : 243 Định Công Thượng, Hoàng Mai, Hà Nội
Điện thoại : 0936700000
Đại lý số 2 : 13 B10 mặt phố Phạm Ngọc Thạch, Quận Đống Đa, TP Hà Nội (nằm giữa ngã ba Phạm Ngọc Thạch với Lương Đình Của và Xã Đàn)

website :
shoptinhyeu . vn
thuoc115 . com
giaosutinhyeu . com

‘Khung Cửa Gió’ / truyện ngắn TRẦN HOÀI THƯ — blog Phạm Cao Hoàng xem phim hài 18+

MONDAY, DECEMBER 18, 2017

273. truyện ngắn TRẦN HOÀI THƯ/   Khung cửa gió

Đinh Cường/ ĐỐM LỬA CHIỀU ĐỒI NÚI, SƠN DẦU TRÊN BỐ, 30″ X 40″

Tiếng chuông nhà thờ rung lên từng hồi từ phía đồi cao. Gió mang lời chuông đến. Giờ này cô đang ngồi trong phòng, đánh đàn dương cầm. Bóng cô lặng lẽ trong màu sắc sậm tối. ánh sáng không đủ soi rõ gương mặt của cô – một gương mặt như Đức Mẹ… Chỉ thấy một bờ suối tóc đen thẫm, xõa lên bờ vai gầy. Cô Hạ. Cô đánh đàn hay quá. Cô đánh thêm cho em nghe đi, cô. Môi cô nụ cười bao dung:

“Em muốn nghe thêm hay sao?”

Bàn tay cô lại vuốt trên đầu tôi, trìu mến.

“Gió lọt vào phòng nhiều quá. Tiếng đàn loãng trong tiếng gió. Lại có cả tiếng sóng nữa. Em đóng cửa phòng cho cô đi.”

Tôi bước về phía khung cửa. Cánh tay yếu đuối của thằng bé cô nhi không đủ sức kéo vào khung cửa sổ. Gió biển thổi vào lồng lộng. Tôi nghe tiếng sóng gầm đâu đây.

“Gió nhiều quá cô ơi”

Nhưng cuối cùng tôi cũng khép lại cánh cửa.

Mười ngón tay của cô Hạ lướt trên phím. Những nốt bắt đầu nhảy. Những âm thanh bắt đầu trổi lên dịu dàng. Và bây giờ tôi có thể nhìn rõ đôi mắt của cô. Rồi cô bắt đầu hát. “Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào…”

Có một lúc nào đó, tôi nghe đôi má tôi lạnh. Tôi khóc. Cô đã nhắc về một người mẹ mà tôi và tất cả những đứa bé trong cô nhi viện không được may mắn có được. Nếu có là bà Tiên trong giấc mơ, nhỏ dùm giọt lệ trên thân phận chúng tôi. Nếu có là những lời rặp khuôn từ những người đến thăm chúng tôi cùng những đồ chơi hay lòng bác ái.

Nếu có là nỗi buồn tủi thân khi nhìn lên bầu trời đêm đầy sao mà mơ một lời mẹ kể về Tấm Cám… Tôi chùi nước mắt. Rồi tôi bỗng nhiên thấy đôi mắt cô giáo cũng nhòa nhạt. Thì ra thằng Marốc đã nói với tôi tuần trước. Mẹ cô Hạ đã chết rồi. Chết ngoài Bắc lận. Tao nghe mấy chị nói như thế. Tự nhiên tôi bước từ từ đến bên cô. Tôi nhìn lên cô, rồi òa khóc. Không biết tôi khóc cho thân phận cô nhi của tôi hay nỗi mất mát to lớn của cô giáo tôi.

  oOo                           

Mười lăm năm sau, thằng học trò của cô Hạ trở lại ngôi trường cũ. Mười lăm năm, có một điều gì đẫm đầy nước mắt đang len vào trong hồn tôi chiều nay.

Vâng, tôi đang trở về sau bao ngày lênh đênh lận đận. Dòng đời, xã hội, chiến tranh đã khiến một thằng bé cô nhi trở thành tên phế nhân này. Đây là một buổi chiều, một buổi chiều của trăm ngàn buổi chiều của đời tôi. Đây là biển, là sóng, là mặt trời, là muôn ngàn lời réo gọi từ rặng phi lao, từ những kè đá, những làn gió lồng lộng ngoài khơi. Đây là sức sống. Tôi khuyên anh hãy tìm về một nơi có biển. Hy vọng nó có thể phục hồi sức khỏe của anh. Ông bác sĩ trong quân y viện đã khuyên tôi như thế. Vâng, tôi xin nghe lời bác sĩ. Tôi đã đủ sáng suốt để nói với ông ta như thế. Bây giờ anh được tự do rồi. Vâng, tự do. Tôi cười lớn và vất điếu thuốc xuống nền. Tự do sau khi phải trả ở một nơi nào không biết tên, một cõi sống của thanh niên. Rồi tương lai của tôi, bác sĩ thấy không. Tôi cười mếu vừa bật lửa que diêm cháy từ từ cho đến tắt. Liệu thần kinh của tôi còn được thăng bằng không bác sĩ.

Từ bờ biển, tôi chống gậy lò dò bước vào cổng sau cô nhi viện. Con đường rải đá cuội, xào xạc dưới gót giày. Những bờ hoa vàng, trở nên sậm hơn trong màu chiều sắp dứt. Màu tường vôi mới quét, vàng tươi, phân biệt hẳn với màu đỏ tươi của mái ngói. Ngôi giáo đường năm xưa, ẩn dưới tàn phượng lớn, sum sê. Một đôi vợ chồng mục sư người ngoại quốc vừa bước qua sân. Trên sân viện, rải rác các em bé với quần áo đồng phục. Các em bỡ ngỡ nhìn tôi chống gậy bước qua. Làm sao các em biết thằng bé năm xưa cũng mặc bộ đồng phục như thế, cũng từng sắp hàng như thế, cũng từng chờ người ta bố thí tình thương như thế. Một em bé đang ngồi ủ rũ dưới một hành lang bên cạnh là con chó bọc nhung đen. Em đang nhìn đám trẻ chơi đùa trên sân cát.

Tôi bước đến, ngồi bên em. Sóng biển vọng về như một bản đàn buồn bã. Hàng dừa cao ở hai bên đường dẫn về ngôi nhà thờ như cúi đầu cầu nguyện. Và căn phòng của cô Hạ khuất sau giàn hoa giấy đỏ. Tất cả như không hề thay đổi. Tất cả như sống lại trong hồn tôi một chiều sắp tắt.

Và trong giây phút ấy, tiếng dương cầm nổi lên, lướt thướt trong gió. Tôi nhắm mắt. Lại một bản nhạc xưa. Lòng mẹ bao la như biển thái bình dạt dào… Mê lực nào như mời gọi tôi chống gậy lê về phía tiếng đàn. Phía trong căn phòng, qua khung cửa sổ, tôi nhìn thấy một người đàn bà, mập mờ trong bóng chiều tàn úa. Tôi kêu lên: “Cô Hạ ơi, cô Hạ ơi. Em trở về thăm cô đây…”

Nhưng tôi chỉ thấy một người, một bóng người cũng nên, đang cúi đầu xuống, bất động như một thây ma. Tôi la lên dồn dập: Cô Hạ ơi, cô Hạ ơi…

TRẦN HOÀI THƯ

– ———————————————————

trích từ TRANG VHNT PHẠM CAO HOÀNG

———————————————————–
VIRGIL GHEORGHIU

Shoptinhyeu . vn thuoc115 . com bán các loại thuốc chống xuất tinh sớm, yếu sinh lý, thuốc cường dương tốt nhất thị trường

Thuốc viagra mua ở đâu bán ở đâu giá bao nhiêu rẻ nhất ?
Bạn liên hệ theo số điện thoại đường dây nóng bạn nhé
Nhà phân phối độc quyền
Tại TP HCM : 90/12 Cao Thắng, phường 4, Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh
Điện thoại 0928080808
Đại lý cấp 1 tại Hà Nội, miền Bắc : 243 Định Công Thượng, Hoàng Mai, Hà Nội
Điện thoại : 0936700000
Đại lý số 2 : 13 B10 mặt phố Phạm Ngọc Thạch, Quận Đống Đa, TP Hà Nội (nằm giữa ngã ba Phạm Ngọc Thạch với Lương Đình Của và Xã Đàn)

website :
shoptinhyeu . vn
thuoc115 . com
giaosutinhyeu . com

xem phim hài 18+

Thứ Tư, 10 tháng 8, 2016

voices from vietnam: hoang khoi phong — the phong — tran thi tue mai — van nguyen duong (TENGGARA 6 / Kuala Lumpur 1973)

voices from vietnam:

hoàng khoi phong– the phong–

tran thi tue mai — van nguyen duong 

TENGGARA 6/   Kuala Lumpur 197 3

TENGGARA  6

                                                                 (Department of English — University of Malaya

                                                                            — Kuala Lumpur/ Malaysia).

                                                               VOICES FROM VIETNAM *

                                                       T RANSLATED BY DAM XUAN CAN

                            Hoang Khoi Phong

                                          

                                                 My Legacy to you

                           This is for HUONG.

                            When I am near you I can never think of tomorrow

                            Because of mixed feelings in my heart.

                            My joy-lit eyes suddenly darken

                            When I think of long, cold nights without you.

                            I can only think for the future

                            Awakening at midnight inside the tent

                                           not much higher than the grass;

                            Lying ready for the night battle

                                           the wind blowing in my hair.

                            I can also plan for thew future

                            When I come back to the boarding-house following the fight

                            In the room empty of everything

                            Apart from the  table de nuit  with your portrait on it,

                            A mess of  dirty dresses,

                                           and a couple of studies of nudes with tantalizing smiles.

                             These times

                             I can think of a very modest future free from picture-like 

                                                                                                                  prospects,

                             We know we cannot hope to have happiness, living on 

                                                                                                               plain- water,

                             I could by

                                             a presentable house somewhere in the suburbs,

                             And a bicycle to ride to work twice a day.

                             We do not need barbed wire fences around the house,

                                              nobody envies the land;

                             But it should have a flower garden for you.

                             Alas,

                             these things

                             though modest

                             seem to be beyond our reach.

                             I want to rise higher

                                               but my knees re tired already.

                             Besides, fate seldom fails to play fatal dirty tricks on me

                             So, a second thought comes to minds :

                             In the event of my death

                             Though I cease to breathe

                                              I will provide for you all the same.

                             What else can I leave you ?

                             The tent which shelters me through the nights won’t do for

                                                                                           any worthwhile purpose ;

                             A best it could be set up as a make shift selling stall,

                             It cannot be used for living

                                             in a townful of buildings.

                             Let me think some more …

                             They are of no earthy use — the rusty sliver and copper medals

                             Awarded to me before my journey into death’s country ;

                             They deserve to be pinned to the coat hanger as relics of 

                                                                                                                     this war.

                             Let me see again …

                             My posthumous twelve-month gratuity

                             Will amount to something like one hundred thousand piasters

                                                                         (because of the recent pay rise) ;

                             You will see it’s a very handy sum of money, roughly the price

                                                                                                            of the vespa

                             — but a vespa will not be much use

                             Unless I am there to take you  for an evening drive,

                             I do not have the heart to leave to you my sorrows as a youth,

                             I have already paid for them toiling and facing dangers

                                              perspiring and bleeding

                             Throughout my miserable career.

                             O darling,

                                            there is one precious thing I would like to give to you,

                             The thing I do not hesitate to die for

                                            PEACE!

                             If God is

                                             Hd’ll do the same.

                             That’s right, my dear,

                                            PEACE!

                              With peace you’ll have plenty of genuine happiness.

                             *   Selected from Voices , (Dai Nam Van Hien Books 1971).

                                              hoang khoi phong  [i.e. nguyen vinh hien 1943-     ]

                                                                           (photo retouché  by phan nguyen)

                               The Phong

                                                                

                                                                                                                                   translated by Dam Xuan Can

                                                                                

                                                              

                                  What I choose in this mad World.

                                I choose autumn, pine forest and sad sunshine ;

                                I give up writing poetry

                                           and will not torture myself anymore

                                Do me a favour, my solemn-faced  and wise wife.

                                Say to me,

                                           “Burn a fire!  Hang the mosquito-net!”

                                I am the voluntary slave who is full contented.

                                Let us have a long sleep,

                                           O wife, sons and daughters !

                                Tomorrow morning

                                            we’ll wake up early

                                            set out to grow vegetables.

                                Outside the hedge

                                            near the farm gate

                                 We’ll put up a board “Trespasser Will Be Prosecuted”

                                 In all the languages of the world.

                                  1964

                                 Tran thi Tue Mai

                                                                       translated by Dam Xuan Can

    

                                                                tran thi tue mai

                                                                         [i.e. tran thi gia minh 1923- saigon 1983]

                                                                                          ( photo: internet)

                                          Way to look at things at dawn

                                  Here I am with the long night

                                  Of days in the past and the future

                                  The late carriage hastily bids farewell to the sad streets ;

                                  The time-ground wheels still go round and round; 

                                  Lofty trees cast shadows on the road,

                                  While the leaves are waiting for the wind, and the branches

                                                                                                    pitying the leaves.

                                  Here I am with the deep night,

                                  Bewildered with love and tormented by hate ;

                                  Nothing is left in my arms,

                                  Spring is only a useless and bitter memory.

                                  Here I am with the long night,

                                  With myself scattered on the open book and out in the rain-

                                                                                                              tapped yard.

                                  Embracing the flowery land

                                  Is not enough to express my d boundless and compassionate

                                                                                                             love and hope.

                                  Here I am with the deep night.

                                  My shoulders suddenly ache under the weight of history ;

                                  Roads, far and near, are choked with the smell of history;

                                  Whatever the name, my country is the testing site of war.

                                  What is left?   What is still amendable ?

                                  Thousand of eyes are watching each other with rising despair.

                                  In the long night, here I am

                                  Awakened within the blood — mine and my people’.

                                  Ups and downs of life should not dishearten us  ;

                                  We will survive, we will survive

                                   I am still with the tender night

                                   My arms open, I look forward to watching things at dawn.

                                                  July the twentieth  *

                                   Nine o’ clock at night;

                                  The Faculty of Arts campus is packed as on festival night.

                                   I sneak in

                                   The fire has risen high ;

                                   Shoulder to shoulder in a circle

                                   We assemble around the fire

                                   The fire is burning hot :

                                                      -let us all sleep not.

                                    Sleep not!

                                    Sleep not!

                                    After years of intolerable ignorance

                                    The call is thundering in every direction.

                                    Wake up.  We cannot indulge in sleep anymore.

                                    Stand up!  March !

                                    The turning of history is here

                                    We have had too much bloodshed and misery in this                     

                                                                                                wretched land ;

                                    We will no longer stand such cruel humiliation ;

                                    We are all children of Trung Vuong, Tran hung Dạo,

                                                                                    Quang Trung, Le Loi,

                                    Keep on marching !  says the voice yesterday.

                                    Clear the trail!  is today’s call.

                                    His voice resounding

                                    The young speaker on the platform delivers the message ;

                                    The starlight in his eyes he walks out to the road

                                    Screaming in the fog and wind

                                    The young and brave demonstrate

                                    To wake up the town.

                                     Sleep not to-night!

                                     July the Twentieth

                                     Sleep not tonight!

                                     Whether in the North or in the South

                                     Let us keep up our anger ;

                                     Whether in the North or in the South

                                     Let us hod each other’s hands tightly

                                     The hour has struck !

                                     Wake up everybody.

                                     *  The 20th of July, 1954 was the day of the partitioning of Vietna m.  

                                    Van Nguyen Duong

                                   translated by Dam Xuan Can

                                                                     

                                        The still- remaining sadness

                                  Give me the still-remaining sadness

                                  Of your pair of pearl- shaped and crystal tears ;

                                  At the bottom of the sea there are pearls

                                   Along with mysterious eyes floating here and there

                                  At sad as your tear-glistening face in the night light

                                  Christmas night wakes my memory

                                  With music in the background

                                   Accompanying the worn-out song ‘Desperate Frontier

                                                                                                                    Love’

                                   I see your wet eyes

                                   And crystal tears dissolve in my body

                                               drop water of lip-burning gin.

                                   My heart bitterly grieves as in a dream

                                   You have become tears yourself,

                                   O my old flame, now the wife of PHIEN,

                                   The chap used to sing the song, and was always by 

                                                                                                               my side

                                    In battles on green paddies ;

                                    With his beautiful voice he took you from my hands.

                                    You have moved on the dancing floor in the dim light

                                     As on the desert of life to the waltz of the century of 

                                                                                                                    wars,

                                    The waltz you PHIEN and I liked so well.

                                    You moved from country to town,

                                     I from the partition line to the South

                                     And poor PHIEN became a war casualty

                                     We there belong to the generation of shattered dreams.

                                     ou are familiar to no one.  You are frightened

                                     At being exposed as a  prey at the music and drinks

                                     And the singer’s staccato voice keeps ringing in your

                                                                                                                        ears.

                                     You will hold orther bodies

                                                  than that of the husband surviving the war

                                    Give me the still-remaining sadness

                                    The pearl shaped eyes

                                    And crystal tears,

                                    I will cry for you in the days ahead

                                    Filled with the sounds of the lean waltz of the troubled

                                                                                                                century.

                                                        Autobiography

                                   I first learned the story of my life the year I turned ten,

                                   When I started learning the history of my country.

                                   My teacher used to say,

                                   “Long ago our predecessors founded the country of Vietnam

                                                                                                          Under the Sun.

                                    Now the sun has gone down– but why in the East?”

                                    Then I understood and was deeply moved.

                                    In the morning I looked at the bridge sun on the fields

                                    Where scarecrows had been set up for some thousand years

                                    Where Black buffaloes were pulling plough

                                    And the menfolk planting seedlings with their hands

                                    For one thousand years my country was enslaved by

                                                                                                           the Chinese

                                     For eighty years by the French,

                                     No change whatsoever was brought about

                                     So runs my biography up to the age of ten ;

                                     The story of my ten years in the darkness of eighty years ;

                                      I learnt more about my life when I was twelve,

                                      I started missing the school drum beating.

                                      Dreadful scenes right under my eyes …

                                      My family fled to the coastal area leaving the beloved

                                                                                                       House behind;

                                      The peasants rose up to fight.

                                      Vast fields were left overgrown with weeds.

                                      I no longer heard love songs alternately exchanged in sun-

                                                                                                          drenched days.

                                      The sarecrows were in tatters showing patches of straw

                                                                                                                   and mud.

                                      Decent common folk were like scarecrows

                                      They woke up very early in the morning to watch the 

                                                                                                                    situation,

                                      At dusk they were still heading to some refuge in 

                                                                                                                 the hamlets.

                                      Everywhere we fled the soldiers  wearing combat boots

                                      We saw with our own eyes

                                      The stinking corpses drift to the riverside

                                      And attached by hawks and crows.

                                      So runs my biography at the age of twelve,

                                       At the start of a bloody war.

                                       With the turn of the tide life changed,

                                       Life was so sad when I was fourteen

                                       When the comeback took place everywhere.

                                       I returned to my old village

                                       In the old days my beautiful three-roomed house with

                                                                                                              red tiles

                                       Occupied a privileged spot at the end of the village

                                       Right in front of a bamboo hedge.

                                       Now the fire of war had burned all the supporting pillars,

                                       Even trees were mowed down, the trees with gorgeous 

                                                                                                                     leaves,

                                       Weeds were growing everywhere, blocking the entrance.

                                        VAN NGUYEN DUONG

                                                        – p. 93-  99  TENGGARA 6 / 1973

                                        

                                                                                          

   

                                       

                                      

                                              

                                                          dam xuan can   (translator)   [1939 –    ]  

                                                                (courtesy photo  of dam xuan can/ australia)

                                                                                         =============

 

                              

                      

Được đăng bởi ThePhong ThePhong   vào lúc 17:09    

Gửi email bài đăng này BlogThis! Chia sẻ lên Twitter Chia sẻ lên Facebook Chia sẻ lên Pinterest

Không có nhận xét nào:
VIRGIL GHEORGHIU

Shoptinhyeu . vn thuoc115 . com bán các loại thuốc chống xuất tinh sớm, yếu sinh lý, thuốc cường dương tốt nhất thị trường

Thuốc viagra mua ở đâu bán ở đâu giá bao nhiêu rẻ nhất ?
Bạn liên hệ theo số điện thoại đường dây nóng bạn nhé
Nhà phân phối độc quyền
Tại TP HCM : 90/12 Cao Thắng, phường 4, Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh
Điện thoại 0928080808
Đại lý cấp 1 tại Hà Nội, miền Bắc : 243 Định Công Thượng, Hoàng Mai, Hà Nội
Điện thoại : 0936700000
Đại lý số 2 : 13 B10 mặt phố Phạm Ngọc Thạch, Quận Đống Đa, TP Hà Nội (nằm giữa ngã ba Phạm Ngọc Thạch với Lương Đình Của và Xã Đàn)

website :
shoptinhyeu . vn
thuoc115 . com
giaosutinhyeu . com